Việc ôm ấp, vỗ về trẻ ngay từ khi còn bé là rất quan trọng. Bạn hãy bế con lên, nhìn vào mắt con một cách trìu mến, cười tươi và nói với con thật nhiều. Chỉ cần thế thôi, trẻ sẽ cảm nhận thấy “mình được mẹ nâng niu ghê” hay “mình khiến mẹ thật hạnh phúc”…
Mục lục
Nhiều người cho rằng, bế trẻ nhiều sẽ làm cho trẻ quen hơi, hay đòi bế nhưng đó lại là quan niệm sai lầm. Đối với trẻ con, việc được bế sẽ mang đến cảm giác vô cùng dễ chịu. Khi đó, trẻ sẽ cảm nhận được rằng “mình đang được nâng niu”, theo đó, sự tự tin, vui vẻ của trẻ cũng sẽ tăng lên. Vì vậy, bố mẹ nên bế con nhiều hơn. Việc trẻ được ôm ấp hay bồng bế nhiều hoàn toàn không xấu chút nào cả.
Bế trẻ vào lòng khi trẻ khóc làm nũng
Thường thường, trẻ sẽ làm nũng bằng cách khóc để biểu lộ sự đòi hỏi của mình. Trẻ khóc không chỉ vì những nhu cầu mang tính sinh lý không được thỏa mãn mà còn là dấu hiệu của những trạng thái tâm lý như lo lắng, sợ sệt, buồn chán… Lúc này, bạn nên bế trẻ vào lòng. Khi đó, bế chính là hành động hiệu quả nhất mang lại cảm giác an tâm cho trẻ. Vuốt tóc, xoa đầu, hôn má hay mỉm cười với trẻ… đều là những cử chỉ tạo cho trẻ cảm giác yên tâm.
Khi vì lý do nào đó, ta không thể bế trẻ lên ngay được, ta sẽ nghe thấy tiếng khóc của chúng ngày càng gay gắt hơn. Cảm xúc của trẻ lúc đó chính là cáu giận, cáu giận và cáu giận. Khi bạn để mặc kệ trẻ, trẻ sẽ càng cáu giận dữ dội. Tuy nhiên, hầu như mọi người lại không hề biết, việc mình mặc kệ trẻ sẽ khiến trẻ bực tức nhiều đến thế nào. Ngược lại với “yêu thương” không phải là “căm ghét” mà là sự “vô cảm” và “không quan tâm”. Nếu đằng sau sự “căm ghét” là vẫn còn tình cảm thì sau sự “vô cảm” sẽ chẳng có gì cả.
Khi nghiên cứu về vấn đề ngược đãi trẻ em, người ta biết được rằng, mức độ tức giận ở trẻ em bị bỏ mặc cao không kém gì mức độ tức giận ở trẻ bị đánh đập. Có trường hợp, sự tức giận đó của trẻ bị tích tụ lâu dài đã biến thành những hành vi sai trái, bạo lực…
Trẻ sẽ trở nên trơ lì cảm xúc nếu không được quan tâm, vỗ về
Khi trẻ nhỏ mới chớm cáu giận (vẫn chỉ là giai đoạn phát tín hiệu), nếu người mẹ để tâm và bế con lên ngay thì trẻ sẽ hết khóc, nhanh chóng trở lại tâm lý bình thường. Thậm chí, dù là trẻ có làm loạn lên, ta cũng không nên quát mắng hay trấn áp mà hãy bế trẻ lên, trẻ sẽ nín khóc nhanh hơn.
Nếu trẻ khóc mãi mà vẫn không được bế, đến một lúc nào đó, trẻ sẽ tự nín. Nhưng đó không phải là trẻ đã trở nên ngoan ngoãn, không quấy khóc nữa, mà khi đó, tâm hồn trẻ đã bắt đầu bị tổn thương. Nếu tình trạng trẻ giận dữ, gào khóc vẫn không được bế kéo dài mãi, đến một giới hạn nhất định, trẻ sẽ không khóc nữa mà chuyển sang trạng thái trơ lì cảm xúc…
Việc trẻ không quấy đòi nữa thực chất là trẻ đã chôn chặt mong muốn được làm nũng mẹ vào lòng mình. Và trẻ đã khiến cho cả nỗi buồn, cả sự tức giận chôn sâu vào vùng vô thức của mình. Nói cách khác, trẻ đã trở thành “em bé trầm lặng”. Đây là tình trạng rất đáng lo ngại vì nhìn bề ngoài, trẻ là đứa bé ngoan, không cần bố mẹ phải chăm sóc nhiều, đơn giản, dễ tính, ít khóc ít cười… Nhưng thực ra trong tâm hồn trẻ đã bị tổn thương trầm trọng.
Tình trạng này nếu kéo dài cho tới tận lúc trẻ lớn lên, trẻ sẽ nảy sinh nhiều biểu hiện tâm lý bất thường. Vì vậy, trong thời kỳ trẻ còn bé, việc gần gũi, âu yếm, ôm ấp, bế ẵm trẻ là rất quan trọng.
Nhờ sự giúp đỡ của gia đình, trường học trong trường hợp “không thể yêu thương bé” được
Có những trường hợp, người mẹ rơi vào hoàn cảnh cố gắng thế nào cũng không thể yêu thương bé được. Nếu rơi vào hoàn cảnh ấy, người mẹ không cần thiết phải tự trách mình. Đó không phải do bản thân người mẹ không yêu thương con, không có “tình mẫu tử” mà thường là do người mẹ bị suy kiệt về mặt tinh thần vì thiếu sự hỗ trợ của những người xung quanh hoặc bản thân gặp khó khăn trong việc nuôi con. Vì vậy, cần phải thay đổi tình thế bằng cách nhờ sự trợ giúp của các thành viên khác trong gia đình hay nhà trường…
Người bố người mẹ không cần thiết phải tự trách mình không đủ tình yêu thương dành cho con hay mình không có tư cách làm cha mẹ. Chỉ cần người bố người mẹ thấy yên tâm khi nhận được sự giúp đỡ kịp thời nêu trên, nhất định họ sẽ nuôi dưỡng được tình cảm dành cho con cái mình.