Để đỡ ngại, khi nhắc đến bao cao su, người ta thường dùng từ khác để “ám chỉ”. Riêng điều đó đã tạo nên nhiều “sự cố ngôn từ”. Vợ chồng Vân – Hoàn (khu Nghĩa Tân, Cầu Giấy, Hà Nội) thì gọi bao cao su là… ô mai để có thể nói về nó trước mặt mọi người mà không ai biết. Một bữa, Hoàn ra ngoài, Vân thò đầu ra cửa dặn với: “Anh nhớ mua ô mai nhé!”.
Nghi con dâu có bầu thèm chua, mẹ chồng nhanh nhảu mua luôn mấy loại về. Mấy ngày sau vẫn thấy gói nào gói nấy nguyên trên bàn, bà hỏi thì Vân bảo: “Dạ con không ăn được ô mai, cứ ăn đồ chua là con ghê răng mất mấy ngày”. “Không ăn sao con dặn thằng Hoàn mua?”. Hai vợ chồng liếc nhau cười tủm, rồi Vân nói tránh: “Dạ mua hộ cô bé ở công ty con, nó nghén”.
Hạnh (Vĩnh Tuy, Hà Nội) không oang oang giữa nhà như Vân mà chỉ nói riêng trong phòng: “Hôm nay anh nhớ mua áo mưa đấy, mua cả lố mấy chục cái luôn cho dùng được lâu. Quên là em cho nhịn đấy”. Không ngờ bà bác họ (ở Hà Giang, lên trú nhờ mấy ngày để khám bệnh) đi qua cửa nghe được. Chờ chồng Vân đi rồi, bà bảo cô: “Chúng mày làm ra nhiều tiền nhưng cũng phải tiết kiệm. Áo mưa mua để dành thì vài cái được rồi, mua gì cả mấy chục cái cho nó hỏng đi?’’. Vân buồn cười vì không ngờ thời buổi này còn có người không biết “áo mưa” là gì, nhưng vẫn vâng dạ. Thế mà bà bác vẫn làu bàu: “Không biết bọn con gái bây giờ làm vợ kiểu gì, có cái áo mưa cũng bắt chồng đi mua, lại còn doạ nếu quên thì cho nhịn ăn nữa. Đàn bà thì phải nấu nướng hầu chồng chứ!”.
Benh.vn st