Từ cư dân nguyên thủy đến con người hiện đại, ai cũng muốn có một cuộc sống hạnh phúc bao gồm cả sinh hoạt tình dục. Tuy nhiên, nếu cứ sinh hoạt tình dục vô tội vạ thì sức khỏe con người sẽ giảm sút. Vì vậy, loài người từ hơn 4.000 năm trước đã có nhiều cách khác nhau để ngừa thai nhằm dần dần tiến tới làm chủ đời sống sinh hoạt tình dục của mình.
Mục lục
Cận Đông là khu vực khởi nguyên sớm nhất của nhân loại bao gồm Ai Cập, Babylon, Do Thái – nơi xuất hiện nền văn minh cổ đại của người Sumer. Theo pháp luật cổ Ai Cập, địa vị nam – nữ bình đẳng. Nhưng trong thực tế, phụ nữ có địa vị rất thấp kém, đời sống của họ hoàn toàn phụ thuộc vào đàn ông. Nếu muốn kiếm tiền thì con đường duy nhất của họ là làm kỹ nữ. Thêm vào đó, hình thức một vợ – nhiều chồng cũng tồn tại khá phổ biến trong các xã hội thời kỳ này. Thực tế khiến người cổ đại sớm nhận ra rằng, cần phải có cách nào đó để hạn chế sự mang thai và sinh nở ở người phụ nữ.
Đủ các cách để ngăn chặn sự “xâm lăng” của tinh trùng
Lúc bấy giờ, con người đã bắt đầu ý thức rõ ràng về mối quan hệ giữa tinh dịch và hiện tượng thụ thai. Trong chiều hướng đó, người Ai Cập và Do Thái nghĩ tới nhiều phương cách để ngăn chặn tinh trùng tiến vào tử cung
Theo cuốn y thư tối cổ của Ai Cập Papyrus Kahun đã có cách nay 4.000 năm, những phụ nữ Ai Cập cổ đại đã biết dùng màng tránh thai để ngăn chặn bước tiến của đội quân tinh trùng. Phương pháp này được tiến hành như sau: lấy phân cá sấu trộn với loại hồ auyt (đến nay vẫn chưa rõ đây là chất gì) để làm thành một tấm màng mỏng. Tấm màng này được đặt vào âm đạo trước khi quan hệ, có tác dụng ngăn chặn không cho tinh trùng tiến sâu vào tử cung người phụ nữ. Tương tự, phân voi cũng được người ta dùng làm thuốc kỵ thai. Phân voi được trộn với nước rồi vê tròn lại dùng để nhét vào âm đạo, có tác dụng diệt tinh trùng. Ở một số vùng, các cô gái trẻ còn truyền tai nhau phương pháp dùng thầu dầu hoặc bột xiêm gai để rửa âm đạo ngay sau khi giao hợp.
Một tài liệu lịch sử của người Ai Cập (viết năm 1.525 trước Công nguyên) còn miêu tả biện pháp tránh thai mà phụ nữ Ai Cập thời đó áp dụng là: “Để người phụ nữ không có thai trong vòng 1 năm, 2 năm hay 3 năm, lấy lá cây keo nghiền nhỏ trộn lẫn với mật ong buộc trong miếng vải ướt rồi đặt vào âm đạo của họ”. Axit lactic trong lá cây keo sẽ đóng vai trò là một chất diệt tinh trùng hữu hiệu. Tuy nhiên, một phương pháp được áp dụng phổ biến hơn cả và cũng thọ mệnh lâu hơn cả là giao hợp gián đoạn hay còn gọi là biện pháp xuất tinh ngoài. So với các phương pháp hạn chế sinh nở khác, hình thức giao hợp gián đoạn rất đơn giản, không tốn tiền mà hiệu quả cũng cao.
Thửa sơ khai của những chiếc bao cao su
Mặc dù mãi đến giữa thế kỷ XIX, bao cao su – một công cụ bảo vệ con người trong quan hệ tình dục – mới xuất hiện sau khi người ta khám phá ra tính đàn hồi của cao su. Nhưng từ cách đây hơn 3.000 năm trước, con người đã biết dùng các loại bao được làm bằng nhiều loại chất liệu khác nhau với mục đích ngừa thai.
Theo y văn và các bằng chứng khảo cổ học, từ năm 1.200 trước Công nguyên, vua Minot ở Hy Lạp đã biết dùng bong bóng cá để tránh thụ thai và các bệnh đường sinh dục. Trong khi vua chúa sử dụng loại bao cao cấp là bong bóng cá thì dân thường cổ đại sử dụng những chiếc bao làm bằng một loại lá cây rừng đã được ngâm nước. Một số tài liệu cổ còn ghi nhận, người Ai Cập cổ đại sử dụng bao làm bằng mai rùa và sừng thú. Người La Mã cổ cũng sử dụng công cụ bảo vệ này, nó được gọi là túi dương vật (préservatif), được làm bằng vải cứng hoặc từ da của tù binh chiến tranh, da cừu, dê, rắn…
Khoảng năm 1.660 đến năm 1.665, một viên quan ngự y của vua Charly II nước Anh có tên là Condom đã có sáng kiến dùng ruột con cừu đực làm bao cản tinh trùng. Chiếc bao này có độ mỏng đến 0,038mm (hiện tại trung bình là 0,030mm). Đây là sự kiện làm chấn động toàn cầu lúc bấy giờ. Ngay sau khi ra đời, bao cản tinh trùng đã nhanh chóng được phổ biến rộng rãi và áp dụng ở hầu hết các nước châu Âu. Người ta lấy luôn tên người phát minh để đặt cho nó.
Condom bắt đầu được sản xuất hàng loạt như mặt hàng kinh doanh ở Mỹ sau chiến tranh thế giới thứ nhất. Nó còn có thể được làm bằng ruột heo, sử dụng xong, người ta lấy sữa bò để tẩy trùng rồi lần sau lại dùng lại. Như vậy, những cố gắng của loài người trong việc tìm kiếm một phương tiện tránh thai lý tưởng (đáng tin, không hại sức khỏe và rẻ tiền) đã kéo dài hàng nghìn năm rồi.
Người phương Đông xưa ngừa thai bằng cách nào
Tại Trung Hoa và Ấn Độ, hơn 2.000 năm trước, người ta áp dụng một phương pháp tránh thai khá nguy hiểm là dùng thủy ngân làm thuốc uống tránh thai. Kỹ nữ xưa kia thường pha thủy ngân vào nước trà, mỗi ngày uống một ít. Khoa học hiện đại cho thấy, người xưa dùng thủy ngân tránh thai là có cơ sở. Thủy ngân làm cho kinh nguyệt phụ nữ không điều hòa. Thủy ngân độc nên có thể làm thai chết lưu hoặc sinh non.
Các phi tần cung nữ trong hoàng cung Trung Hoa và Ấn Độ thường dùng nước ép hoa hồng Tây Tạng để ngừa thai. Ngay bản thân hoàng đế, nếu không thích cung nữ nào thì sau khi chăn gối sẽ cho thái giám dùng nước ép từ hoa hồng Tây Tạng rửa vùng hạ bộ của cung nữ ấy, không để có thai.
Y học cổ truyền Trung Hoa có một bài thuốc tránh thai rất hữu hiệu còn được lưu truyền đến tận ngày nay, đó là tai quả hồng (thị đế) để tránh thai như sau: dùng 7 tai quả hồng sấy trên ngói cho khô, nuốt với nước sôi để nguội liên tục 7 ngày, tức 49 tai, thì bảo đảm 1 năm không mang thai, nhưng trong năm ấy không được ăn hồng. Nếu muốn có thai thì lại ăn 7 tai hồng nữa.
Theo Trung y, tai quả hồng vị đắng, tính ôn, thường dùng phối với nhân sâm, đinh hương chế thành thị tuyến tán, dùng chữa nghịch khí, nấc nghẹn, đầy bụng… Trong tự truyện của một kỹ nữ thời Dân Quốc, trước khi tiếp khách, “má mì” luôn cho các cô uống một thứ nước có vị chua ngọt rất ngon. Sau mới biết đó là bột nghiền từ tai quả hồng, uống vào vĩnh viễn không thể mang thai.
Kỷ nguyên chống thụ thai hiện đại bắt đầu với những nghiên cứu khoa học về chu kỳ kinh nguyệt của phụ nữ và sự tác động của các hormon. Những viên thuốc ngừa thai thế hệ cũ, mới đủ loại lần lượt ra đời đã mang lại nhiều sự lựa chọn hơn cho loài người trong việc tự quyết định vấn đề sinh đẻ của mình. Nhìn lại lịch sử 4.000 năm chống thụ thai của loài người để thấy rằng, văn hóa tình dục không bao giờ là không cần thiết!