Chiến tranh đã trôi qua 40 năm (1975 – 2015) nhưng dấu ấn và những ký ức đau thương vẫn hiện hữu trên cơ thể những người lính năm nào. Để có được cuộc sống tươi đẹp như ngày hôm nay, lớp lớp những người đi sau mãi khắc ghi công ơn của các anh hùng liệt sỹ và các đồng chí thương binh đã để lại một phần cơ thể trên chiến trường.
Trong dòng tâm tưởng về ký ức hào hùng của ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, từ tờ mờ sáng thứ bảy (11/4), đoàn thiện nguyện Quỹ Điều Ước Nhỏ (DUN) rời Hà Nội đến thăm, tặng quà và tri ân các gia đình chính sách, các hộ nghèo xã Tản Lĩnh, Ba Vì nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng miền Nam và ngày quốc tế lao động 1/5.
Trong đoàn đi lần này có các cụ ông, cụ bà đã ngoài 70 tuổi, đại diện các doanh nghiệp và các cháu sinh viên đang học tập tại các trường đại học Hà Nội. Mỗi người một cảm xúc riêng, tuy nhiên ai cũng muốn đóng góp một phần công sức để đền đáp nghĩa cử của những thế hệ đã đi trước.
Đại diện các doanh nghiệp và &tầng lớp sinh viên Hà Nội
Vì chương trình kéo dài nên ban tổ chức (BTC) đã bố trí người chuẩn bị đồ ăn sáng trên xe ô tô để dành toàn bộ thời gian cho chương trình. Đúng 7h45, đoàn chúng tôi đã có mặt tại UBND xã Tản Lĩnh, Huyện Ba Vì.
Mặc dù 8h30 BTC mới làm việc nhưng các cụ ông, cụ bà đã có mặt từ rất sớm
Trong bài phát biểu khai mạc, đồng chí Phạm Đình Hùng – Phó Chủ tịch UBND xã Tản Lĩnh đã giới thiệu tỷ lệ hộ nghèo của xã chỉ còn 5% tuy nhiên vì số lượng dân cư quá đông, lại là xã vùng núi, một số gia đình với nhiều hoàn cảnh khác nhau chưa thể thoát nghèo.
Chương trình bắt đầu với bài nói chuyện về “Bảo vệ sức khỏe cho người cao tuổi” do đại diện Trang thông tin Y học Benh.vn chia sẻ
Các kiến thức cơ bản về nguồn vitamin cần thiết cho sức khỏe như B12, D, C, acid folic, nước uống….rất quan trọng với con người nhưng lại không xa lạ với thực tế cuộc sống, đặc biệt là bà con nông thôn. Qua đó, giúp các cụ ý có thêm những kiến thức để nâng cao, bảo vệ sức khỏe của bản thân.
Kết thúc buổi nói chuyện là những phần quà nhỏ được phát cho hơn 200 hộ chính sách và 5 hộ nghèo của Xã
Nét mặt hân hoan, phấn khởi của các bác cựu chiến binh khi được nhận quà
Bác Hoàng Văn Ký 76 tuổi, thương binh ¾ là trinh sát pháo binh, bị thương năm 1968 và 1972 tại chiến trường Tây Ninh
Bác Phạm Xuân Hinh 75 tuổi (bị thương 2 lần ở chiến trường Quảng Trị) chia sẻ: “Là một người lính, trở về quê hương sau chiến tranh chúng tôi rất tích cực tham gia các hoạt động của đảng và nhà nước. Tôi rất xúc động và cám ơn Quỹ đã tổ chức chương trình ngày hôm nay”.
Tiếp tục cuộc hành trình, Quỹ DUN đi thăm và tặng quà cho 5 gia đình có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn của xã Tản Lĩnh. Có gia đình mẹ thần kinh, suốt ngày đập phá; Có cặp vợ chồng tá túc trong căn phòng 6 m2 chật hẹp, đồ ăn chỉ có cơm và rau; Có gia đình 3 thế hệ ở chen chúc trong một căn nhà lụp xụp gồm cụ bà ngoài 90 nằm liệt giường, cô con gái bị động kinh chăm mẹ, người con trai luống tuổi và 3 đứa cháu nhỏ…
Sau thời gian bị lừa sang Trung Quốc, Chị H bị thần kinh, cô con cái nhỏ 2,5 tuổi phải nhờ hàng xóm trông nom
Mỗi hộ nghèo được nhận 500.000đ và một phần quà
Hai vợ chồng chị Nguyễn Thị Sơn và anh Nguyễn Văn Bình cùng cô con gái nhỏ sống trong diện tích 6m2 tối tăm, chật hẹp. Do bệnh tật, chân tay lúc nào cũng run rẩy nên họ khó có thể lao động kiếm sống
Gia tài chẳng có gì đáng giá ngoài chiếc giường ngủ của 2 vợ chồng và một chiếc bàn như thế này
Cụ ngoài 60 tuổi bị động kinh đút cơm cho chị già hơn 93 tuổi nằm liệt giường. Bát cơm của họ chỉ có cơm và cơm. Mắt chúng tôi cay cay khi cụ 93 tuổi nhắc con không đút cho cụ miếng thịt nào. Câu nói ấy khiến không gian xung quanh yên ắng, trầm xuống….
Đến thăm gia đình mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Doan (95 tuổi) duy nhất còn sót lại của xã, chúng tôi thật bất ngờ và nghẹn ngào xúc động bởi hôm nay là ngày giỗ người con thứ 2 của mẹ hy sinh anh dũng trên chiến trường. Thắp nén hương trước ban thờ của con cụ vào đúng này khiến cho cuộc viếng thăm của chúng tôi và các đồng chí trong xã trở nên thật sự có ý nghĩa.
Mang nặng, đẻ đau 9 tháng mười ngày rồi nuôi con khôn lớn, trưởng thành. Thử hỏi có lòng người mẹ nào không đau đớn khi 2 núm ruột của mình đều đã “ra đi”. Nỗi đau đó kéo dài theo năm tháng để mái tóc ngày càng bạc thêm, mắt mẹ ngày một mờ dần…
Mặc dù lúc nhớ, lúc quên nhưng cứ vào ngày giỗ con…những ký ức xa xưa lại hiện về khiến mẹ rưng rưng nước mắt…và nỗi đau đó lại vỡ òa mỗi khi có khách đến thăm, nhất là lại là ngày giỗ những đứa con thân yêu của mẹ.
Lời động viên của anh con trai cả với mẹ già: “Mẹ ơi, các anh con đã ngã xuống để có độc lập như ngày hôm nay đây là niềm tự hào của mẹ, của chúng con. Hôm nay các anh chị em ở Quỹ Điều Ước Nhỏ và các anh chị ở UBND xã đến thăm mẹ đừng khóc nữa” khiến chúng tôi cũng khóc theo cụ.
Chia tay Tản Lĩnh khi trời đã đứng bóng, nhìn những rặng tre khuất dần…chúng tôi chợt nhớ đến lời hiệu triệu khi tổ quốc lâm nguy ” Đời chúng ta, đâu có giặc là ta cứ đi”. Đó cũng là sức mạnh, tinh thần đoàn kết và lòng tự tôn của người dân Việt Nam. Và hôm nay tinh thần ấy vẫn tiếp tục được thắp lên bới những con người vẫn lặng lẽ đứng đằng sau chúng tôi, tiếp sức cho chúng tôi để có được một buổi lễ với hơn 200 hộ gia đình chính sách và 5 hộ đặc biệt nghèo được nhận quà tặng ngày hôm nay.
Hải Yến – Benh.vn