Thay vì sử dụng tinh trùng trong ngân hàng tinh trùng để điều trị vô sinh, hiếm muộn cho bệnh nhân, một vị bác sĩ “đáng kính” người Hà Lan đã sử dụng tinh trùng của chính mình để thụ tinh cho gần một trăm bệnh nhân. Vụ việc được phát hiện sau khi vị bác sĩ này qua đời, tạo ra cú sốc trong lĩnh vực y khoa tại xứ sở hoa Tulip.
Ông Jan Karbaat, bác sĩ chuyên điều trị vô sinh hiếm muộn người Hà Lan qua đời hồi tháng 4/2017 bị cáo buộc đã sử dụng tinh trùng của chính mình trong hàng chục trường hợp thụ tinh trong ống nghiệm (IFV) cho bệnh nhân tại trung tâm mà ông điều hành.
Cụ thể, 12 người – có tuổi đời từ 8 đến 36 – ra đời từ phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IFV) tại trung tâm điều trị vô sinh hiếm muộn ở Bijdorp, gần Rotterdam, Hà Lan đã đệ đơn kiện vị giám đốc lâu năm của trung tâm này chính là người cha sinh học của họ. Cùng đứng đơn với 12 người này, còn có 10 bà mẹ từng cáo buộc giám đốc Jan Karbaat đã dùng tinh trùng của chính mình để tiến hành IFV cho họ.
Ông Jan Karbaat bị cáo buộc đã dùng tinh trùng của chính mình để tiến hành thụ tinh trong ống nghiệm cho khoảng 60 trường hợp ở Hà Lan – ẢNH: ENDIA
Theo thống kê, mặc dù chỉ có 22 gia đình đứng đơn kiện, nhưng ông Jan Karbaat được cho là đã làm cha sinh học của khoảng 60 trẻ em chào đời tại bằng phương pháp IFV tại trung tâm của ông.
Đứng trước cáo buộc trên, luật sư của gia đình ông Karbaat lên tiếng phản bác vì không có bằng chứng nào hỗ trợ cho các cáo buộc này. Do đó, tòa án Hà Lan đã chấp nhận yêu cầu từ các gia đình là tiến hành xét nghiệm ADN trên các vật dụng lấy ở nhà vị bác sĩ này.
Ông Jan Karbaat từng làm việc cho bệnh viện Zuider (nay là bệnh viện Maasstad) cho đến năm 1979 thì nghỉ việc do tranh cãi với đồng nghiệp. Một năm sau, ông Jan Karbaat mở và điều hành một ngân hàng tinh trùng ở Bijdorp, gần Rotterdam. Ông Jan Karbaat ngày càng trở nên nổi tiếng trong lĩnh vực điều trị vô sinh hiếm muộn. Ước tính có khoảng 10.000 trẻ em được thụ tinh tại trung tâm của ông. Ông Jan Karbaat tự coi mình là “nhà tiên phong trong lĩnh vực thụ tinh nhân tạo”.
Tuy nhiên, đến năm 2009 nhiều sai phạm xảy ra khiến trung tâm của ông Jan Karbaat bị buộc phải đóng cửa do không đáp ứng được những tiêu chuẩn về lưu trữ dữ liệu. Đặc biệt, những lời đồn đại về các việc làm không đúng quy trình của trung tâm bắt đầu lan truyền khi xét nghiệm di truyền của hai đứa trẻ được thụ tinh tại trung tâm cho thấy chúng chỉ là anh chị em ruột cùng mẹ, chứ không phải là anh chị em ruột cùng cha cùng mẹ như mẹ chúng được trung tâm thông báo.
Tiến sĩ Moniek Wassennar tin rằng ông Jan Karbaat là người cha sinh học của mình và mong được sớm có sự xác nhận từ kết quả xét nghiệm ADN – ẢNH: AD.NL
Theo kết luận của ủy ban chính phủ đưa ra hồi năm 2015, trung tâm của ông Jan Karbaat bị đóng cửa không chỉ là do quy trình lưu trữ dữ liệu quá kém, mà còn giả mạo danh sách người hiến tinh trùng, số lượng hiến tặng tinh trùng của những người hiến tặng vượt qua 6 lần theo quy định…
Sau đó, một số gia đình đã tiến hành thủ tục kiện ông Jan Karbaat, nhưng ông này đã qua đời trước khi vụ kiện được đưa ra xét xử. Bởi vậy, luật sư đại diện của 22 gia đình đã yêu cầu tòa cho phép tiến hành lấy mẫu ADN của ông Karbaat trên các vật dụng lấy từ nhà ông Karbaat như bàn chải đánh răng, dao cạo râu…
Yêu cầu này đã được Tòa án Rotterdam chấp thuận, tuy nhiên, mẫu ADN của ông Karbaat sẽ được giữ kín cho đến khi một phiên tòa khác quyết định là có được dùng nó để so sánh với mẫu ADN của những đứa trẻ nguyên đơn hay không.
Một trong những người ra đời từ phương pháp thụ tinh tại trung tâm của ông Jan Karbatt là Tiến sĩ Moniek Wassenaar, chuyên gia tâm thần 36 tuổi, cô đã nghi ngờ về mối quan hệ huyết thống của mình với ông giám đốc trung tâm từ nhiều năm trước, khi một người giấu mặt chỉ ra sự giống nhau giữa họ sau khi nhìn thấy hình cô in trên bài báo viết về mong muốn tìm kiếm người cha sinh học của mình.
Cô Wassenaar chia sẻ, đã tìm gặp ông Jan Karbaat – lúc đó khoảng 85 tuổi – và cuộc gặp diễn ra khá thân mật. Trong buổi gặp gỡ đó, ông Jan Karbaat thừa nhận ông có thể là người cha sinh học của cô sau khi đề nghị cho xem đôi tay của cô.
Cô Wassenaar và ông Karbaat có nhiều điểm giống nhau như đôi tay lớn, miệng rộng, trán cao và xương gò má cao. Lúc đó, cô Wassenaar có đề nghị ông Karbaat xét nghiệm ADN, nhưng ông đã từ chối, và cô quyết định không truy cứu tiếp.
Tuy nhiên, suy nghĩ của cô Wassenaar về chuyện này thay đổi khi cô biết rằng có nhiều người khác đang cố điều tra xem liệu ông Karbaat có phải là người cha sinh học của họ hay không. Cô thừa nhận sự thật là điều rất quan trọng đối với mình: “Tôi nghĩ tôi là con của ông ấy, và tôi hy vọng sẽ có được sự xác nhận”.
Câu chuyện có thật 100% xảy ra tại Hà Lan cho thấy việc quản lý công tác khám chữa bệnh, đặc biệt trong lĩnh vực vô sinh, hiếm muộn, ngân hàng tinh trùng… còn nhiều kẽ hở, đòi hỏi các cơ quan chức năng phải nghiêm túc, cẩn trọng hơn để tránh xảy ra những hậu họa cho các thế hệ sau này.
Benh.vn (Theo motthegioi.vn)