Các cụ ngày xưa có câu “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Tiếp nối truyền thống này, Quỹ điều ước nhỏ thực hiện chương trình từ thiện tháng 6 để phát cơm cho bệnh nhân nghèo ở bệnh viện Bạch Mai.
Đúng 10h30 ngày 4/7, từng đoàn xe trở cơm đã về điểm tập kết trước cửa Khu Lưu trú cho bệnh nhân nghèo Bệnh Viện Bạch Mai. Khi các tình nguyện viên còn đang thấm đẫm mồ hôi, luôn tay sắp xếp, chuẩn bị các suất ăn cho kịp buổi phát cơm lúc 11h thì một người phụ nữ dáng vẻ gầy guộc, mệt mỏi đã có mặt để xin 1 suất cơm cho chồng kịp chuyến xe về quê.
Từng đoàn xe trở cơm được tập kết về Khu Lưu trú bệnh viện Bạch Mai
Khi được hỏi về gia cảnh, bà cho biết tên là Đỗ Thị Hiền sinh năm 1954 ở Trực Ninh, Trực Thái, Nam Định lên chăm chồng là Phan Hữu Chức sinh năm 1948.
Gần hai mươi năm qua, ông Chức bị bệnh gan, dạ dày lại thường xuyên ho, sốt không rõ nguyên nhân nên cuộc đời ông gắn liền với bệnh viện từ cấp huyện, tỉnh, thành phố rồi đến Trung ương…Năm 2006 ông không may bị ngã, bị gãy 2 đùi rồi trở thành tàn tật, đi lại rất khó khăn.
Các khối u của ông Chức hiện đã rất to nên không thể nói được nhiều
Năm 2015, ông lên điều trị tại Hà Nội và được chuẩn đoán là bị ung thư vùng đầu cổ, vòm họng và 2 bên phổ giai đoạn cuối.Do sức khỏe của ông quá yếu nên các bác sỹ chỉ định tiêm truyền chứ không trị xạ được.
Ông Chức trở về Nam Định sau một đợt điều trị ung thư
Hiện, các khối u hạch ở cổ đã phát triển khá to khiến lưỡi ông tụt lại, nói được rất ít. Mặt khác, hoàn cảnh gia đình lại rất khó khăn, các khoản vay nợ để điều trị bệnh chồng chất khiến cho ông không còn hy vọng…
Cuộc sống của ông bây giờ chỉ được tính bằng ngày, tháng…Mong rằng, những suất cơm bé nhỏ sẽ giúp cuộc hành trình trở về quê nhà Nam Định của ông sẽ đỡ phần mệt mỏi.
Hai vợ chồng già lỉnh kỉnh ấm phích, chăn màn…ra bến xe về quê nghỉ ngơi chuẩn bị cho đợt điều trị mới
mặc dù biết cuộc sống của ông chỉ còn tính bằng ngày, tháng. Trước cái chết vợ ông cũng không thể hững hờ dù biết bộn bề khó khăn…
Đúng 11h, dòng người bệnh bắt đầu xếp hàng để lấy cơm. Nhiều gương mặt thân quen, ánh mắt đầy cảm mến nhìn chúng tôi…nhưng ẩn sâu trong những đôi mắt đó là sự mệt mỏi, lo toan chồng chất mà cứ mỗi lần gặp lại nó lại hằn sâu lên khuôn mặt họ. Phải làm gì nữa đây??? Là câu hỏi luôn luôn trăn trở và thôi thúc những người như chúng tôi.
Những gương mặt mệt mỏi, âu lo của người bệnh
Lẫn trong số bệnh nhân đã quen thuộc, chúng tôi thấy bắt gặp nhiều gương mặt mới, trong đó có cô Nguyễn Thị Bình ở Ý Yên, Yên Nhân, Hà Nam Ninh cổ vẫn quấn băng trắng.
Cô Bình rất cảm động vì đây là lần đầu tiên cô được ăn cơm từ thiện
Cô Bình cho biết vừa phẫu thuật u hạch được 1 tuần. Gia đình chỉ có 2 mẹ con vì chồng mất từ năm 1978 nên cuộc sống vô cùng khó khăn. Đây là lần đầu tiên nhập viện và điều trị tại bệnh viện Bạch Mai nên cô rất cảm kích và gửi lời cảm ơn đoàn từ thiện đã giúp đỡ cho những bệnh nhân nghèo nơi đây.
Ở thời điểm mà chúng tôi đã khá chật vật vì các bệnh nhân đi chạy thận về xếp hàng ngày một đông, thì thật bất ngờ khi sắc áo thiên thanh của đội quân tình nguyện đã cùng Quỹ Điều Ước Nhỏ phát cơm cho bệnh nhân.
Sắc xanh tình nguyện – sinh viên trường Quản Lý Giáo Dục tham gia phát cơm cho người bệnh
Được biết, nhóm bạn trẻ của trường Quản Lý Giáo Dục tham gia vào các hoạt động thiện nguyện “Tiếp sức người bệnh” của Trung Ương Hội Thầy thuốc Việt Nam với mục đích giao lưu, trò chuyện, chia sẻ và động viên người bệnh vượt qua bệnh tật. Các em hoạt động theo tuần, sau giờ lên lớp từ 2 đến 4 buổi tùy theo thời gian của mỗi người.
Hôm nay, sau khi kết thúc chương trình chung, thấy Quỹ Điều Ước Nhỏ phát cơm miễn phí cho người bệnh nên các em nhanh chóng nhập cuộc, hỗ trợ một tay để bệnh nhân không phải chờ đợi lâu. Và kể từ giây phút này các em sẽ tham gia cùng Quỹ hàng tháng để giúp thực hiện công tác thiện nguyện này.
Khi buổi phát cơm kết thúc, 144 suất cơm đã được chuyển đến các bệnh nhân cũng là lúc ánh nắng đã đứng bóng trên đỉnh đầu.
Đến giờ chia tay, bệnh nhân Tạ Thị Sơn bị sơ gan, tắc động mạch tim (người Thái Bình) vẫn tần ngần, lưu luyến bên đoàn từ thiện. Câu nói mà bác nhắc đi nhắc lại với chúng tôi là “bữa cơm ngon quá, rất cảm ơn các nhà hảo tâm đã giúp đỡ chúng tôi…”.
Mỗi lần mang đến cho bệnh nhân những suất cơm, chúng tôi lại mang về cho các anh chị em, các nhà tài trợ biết bao lời cảm ơn, những tình cảm chân tình của người bệnh. Cho đi rồi nhận lại đã là quy luật của cuộc sống. Và điều chúng tôi được nhận lại cũng tuyệt vời không kém những gì chúng tôi đã cho đi.
Cám ơn các anh, chị, em, công ty Gama Việt Nam và các anh em, bè bạn đã cùng chúng tôi thực hiện chương trình này!
Benh.vn